Một ngày nọ, công ty tổ chức buổi tiệc giao lưu, ôi thì tuy tửu lượng kém nhưng vẫn bị ép uống đến say mềm. Cuối cùng, tôi lỡ mất chuyến tàu cuối và cũng chẳng còn tiền để bắt taxi. Trong lúc đang kphần hông biết làm sao, một đồng nghiệp nữ tên Shizukawa – vốn tin rằng tôi là cách thức người nghiêm túc, kphần hông vượt quá giới hạn – đột nhiên nói: “Nếu chờ chuyến đầu tiên thì cậu có thể qua căn căn nhà tớ đấy.” Tôi đã đồng ý, nghĩ đơn giản chỉ là một chỗ qua đêm. Ai ngờ khi vừa đến nhà cô ấy, dù trong lòng khá hồi hộp nhưng tôi cố giữ bình tĩnh. Cô ấy nói sẽ đi thay đồ. Một lúc sau, Shizuka quay lại với bộ đồ ngủ mỏng tang, thậm chí kphần hông mặc áo trong, để lộ cả hai hột nhãn hồng nhạt đầy vô tư khiến tôi khởi đầu rạo rực lắm.. Và tôi – cá nhân vốn luôn giữ vẻ ngoài chừng mực – đã kphần hông còn kìm nén bản năng thêm được nữa...